CUỘC HÀNH HƯƠNG GIÁNG SINH 2001:
VIẾNG THĂM “NHỮNG NGƯỜI ANH EM HÈN MỌN NHẤT”



Ngày 8/12/2001, Thứ Bảy, Lễ Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội. Liên Đoàn Thiếu Nhi Fatima Tổng Giáo Phận Los Angeles mừng Quan Thày tại trường Trung Học Saint Paul ở Santa Fe Springs. Các Đoàn đều đem quà Giáng Sinh của ḿnh đến để dâng trong Thánh Lễ cũng như để Cha Tuyên Úy Liên Đoàn ban phép lành trước khi đi làm quà giáng sinh cho năm thân chủ bị chậm phát triển của Liên Đoàn Trưởng Cao Tấn Tĩnh ở Anaheim, Orange County.

Đây phải nói là một Cuộc Hành Hương Giáng Sinh đầu tiên của Liên Đoàn Thiếu Nhi Fatima Tổng Giáo Phận Los Angeles. Tại sao lại nói là “hành hương”, v́ nói đến “hành hương” là nói đến “nơi thánh”, như Thánh Địa, Thánh Đô Vatican, hay các linh địa Thánh Mẫu như Fatima và Lộ Đức v.v.? Đúng thế, nếu “hành hương” liên quan đến các nơi thánh, th́ thành phần tật nguyền bệnh nạn cũng là một nơi thánh. Không phải hay sao, nếu nơi nào Chúa ở hay tỏ ḿnh ra đều là “nơi thánh”, như địa điểm bụi gai bốc cháy mà không bị thiêu rụi trước mắt Moisen được thuật lại trong Sách Xuất Hành đoạn 3 câu 5. Mà chính Chúa Giêsu là Thiên Chúa Nhập Thể đă đồng hóa ḿnh với “những người anh em hèn mọn nhất” của Người, như được Phúc Âm Thánh Mathêu ghi nhận ở đoạn 25, câu 40 và 45. Vậy nếu Thiên Chúa Nhập Thể thực sự hiện diện nơi thành phần hèn mọn nhất ấy, như 5 thân chủ bị khuyết tật chậm phát triển hôm nay đây, th́ khi Thiếu Nhi Fatima đi thăm và mang quà đến cho họ không phải là đi hành hương hay sao?
Chuyến đi này, gồm có 44 người (Liên Đoàn 2, Đoàn San Gabriel 8, Đoàn Los Angeles 3, Đoàn Torrance 12, Đoàn El Monte 5 và Đoàn Pomona 14), trên 12 chiếc xe, nối đuôi nhau, từ xa lộ 91 vào đường trong, đến từ nhà này sang nhà khác, kéo dài từ 2 giờ chiều tại Saint Paul High School đến 4 giờ 30, qua 5 gia đ́nh khác nhau như sau:

Thứ nhất là em trai Trần Tường, 28 tuổi, Công Giáo, ở với chị ruột, bị câm điếc (deaf mute) và chậm trí vừa (moderate mental retardation): Quà tặng là một chiếc xe díp lớn được điều khiển bằng remote control, do Đoàn Los Angeles tặng, em tỏ ra rất thích và đă đưa ngón cái lên làm hiệu cho biết quà tặng này “hết xẩy” hay món đ chơi này “number one”. Người hết sức cảm động không nói lên lời.

Thứ hai là em trai Ngô Quang, 31 tuổi, ngoại giáo, cha mẹ gốc Tầu, bị chậm trí vừa (moderate mental retardation) và bị co bại tay chân nặng (severe spasticity quadriplegia cerebral palsy), phải ngồi trong xe lăn (non-ambulatory): Quà tặng là một máy nghe úp tai và một ống hút nước như em cần, do Đoàn Pomona tặng. Em đă tỏ ra rất thích, cười và nói nhiều lần “thank you” với cử chỉ giơ tay lên. Cha mẹ em hết sức cám ơn và đă đứng trước sân nhà giơ tay chào biệt từng chiếc xe rời khỏi nhà họ.

Thứ ba là em gái Nguyễn Tuyền, 27 tuổi, ngoại giáo, mồ côi bố, ở với mẹ, bị chậm trí khôn nặng (severe mental retardation) cũng như bị động kinh (seizure disorder), nước bọt luôn chảy ra ngoài miệng, cả ngày ngồi ôm chăn ở một góc sofa ngoài pḥng khách hay trong giường ngủ: Quà tặng là một máy bao gồm cả Radio, CD và cassette cỡ vừa phải là món đồ người mẹ cho biết trước là thứ duy nhất Tuyền cần dùng, món quà này do Đoàn Torrance tặng.

Thứ bốn là em trai Bùi Thương, 23 tuổi, ngoại giáo, ở với bố mẹ, bị chậm trí khôn nặng v́ hội chứng Down Syndrome và bị mù, cả ngày ngồi gù lưng một ḿnh và không thiết chơi đùa ǵ cả: Quà tặng là ba hộp banh nhẹ, mỗi hộp hai trái, một trái to gấp đôi trái basketball và một trái bé bằng basketball, do Đoàn San Gabirel tặng, món quà người mẹ nói trước là em chẳng biết chơi ǵ cả hay chẳng thiết ǵ hết, cùng lắm chỉ biết đẩy banh chơi trên sàn vậy thôi.

Thứ năm là em trai Liêu Mậu Đạt, 29 tuổi, Công Giáo, ở với cha mẹ, bị chậm trí nhẹ (mild mental retardation) và bị co bại tứ chi nặng (severe spasticity quadriplegia cerebral palsy), ngôi trong xe lăn (non-ambulatory): Quà tặng là một chiếc áo lạnh mầu trắng và một đồng hồ đeo tay là thứ người cha nói trước là em thích, món quà do Đoàn El Monte tặng. Cha mẹ em rất vui mừng cảm động, đă trao cho Liên Đoàn Trưởng một tấm thiệp chúc Giáng Sinh và một trái ổi quí đáp lễ vội vàng, sau đó, hai ông bà ra ngoài cửa vẫy tay chào từng chiến xe ra về.

Lịch tŕnh đến thăm từng nhà như sau: trước hết, Liên Đoàn Trưởng, người môi giới, giới thiệu chủ khách với nhau, sau đó nói mấy lời mở đầu, mỗi Đoàn tặng quà cho thân chủ ḿnh đă rút thăm mua quà, thân chủ mở quà, thân chủ ngỏ lời cám ơn hay cha mẹ nói thay, tất cả hát một bài mừng Giáng Sinh thân chủ và gia đ́nh họ, sau hết tạ từ, thay nhau đến bắt tay “người anh em hèn mọn nhất” của Chúa.

Trước khi vào nhà cuối cùng, tất cả đă họp nhau để chia sẻ cảm nghiệm, và cảm thấy đây là một việc làm hết sức ư nghĩa, (đến nỗi, một huynh trưởng nữ và một số khác được chứng kiến thấy h́nh ảnh “những người anh em hèn mọn nhất” ấy đă không cầm được nước mắt), nên cần phải tiếp tục làm hằng năm, v́, theo một em cho biết, ḿnh chẳng những cho quà mà c̣n được quà nữa, đó là thấy người ḿnh cho quà được hạnh phúc! Một tuần sau, một huynh trưởng nữ ở Đoàn Pomona cho trưởng ban giáo lư biết rằng: “Cuộc đi này đă touching một số tâm hồn”.

Tạ ơn Chúa về những “cảm nghiệm thần linh” này nơi giới trẻ!


Thứ Bảy 15/12/2001
Đaminh Maria Cao Tấn Tĩnh, BVL